Họ Nguyễn Hữu là một dòng họ lớn có nguồn gốc từ làng Xuân Bôi (Xuân Đôi, nay thuộc huyện Quế Võ). Vào thời Lê Trung Hưng, họ di cư về làng Mai Động, khi đó cụ thủy tổ có tên húy là Vỹ đỗ Hương cống, làm quan tại Sơn Tây, chức Thanh Bình hiến sát sứ. Tính từ đời cụ tổ đến nay dòng họ Nguyễn Hữu ở địa phương đã tồn tại được 19 đời.
Trước cổng di tích là ao làng được xây, kè, tạo cảnh quan thoáng mát cho di tích.
Cổng đền được xây dựng theo lối kiến trúc cổ, gồm cổng chính và cổng phụ 2 bên, cánh bằng gỗ lim chắc chắn, giữa đắp nổi hàng chữ Hán, bên trên được đắp hình cách điệu mây, hoa lá, linh thú...
Đền thờ có kiến trúc kiểu chữ “Công”, gồm tòa tiền tế, chuyển bồng và Hậu đường. Tiền tế, rộng 3 gian, bộ khung bằng gỗ, mái lợp ngói mũi, hồi xây kiểu bình đầu bít đốc, tay ngai.
Mái ngói phủ rêu phong, cổ kính...
Hai hồi phía trước xây 2 cột trụ lồng đèn.
Sàn đền được lát bằng đá cổ.
Nhà chuyển bồng 1 gian, nối giữa tiền tế và hậu đường, có kết cấu kiểu hình vuông, mái lợp ngói, kiến trúc vì kèo đơn giản.
Hậu đường 3 gian, bộ khung được làm bằng gỗ lim chắc chắn, phía trước để thông với nhà chuyển bồng, mái lợp ngói, bờ dải đắp kiểu tay ngai.
Trên các đầu con chồng, kẻ, bẩy có chạm khắc hoa lá cách điệu.
Đền còn là nơi thờ các vị đỗ đạt của dòng họ.
Hiện, đền thờ còn lưu giữ được nhiều hiện vật cổ có giá trị: Hương án, sập thờ, hoành phi, đôi câu đối…
Đặc biệt là 02 sắc phong thời Lê (năm 1737, 1739)
Bảng lưu danh công đức xây dựng nhà thờ họ.
Ngày 10 tháng 3 âm lịch hằng năm, con cháu dòng họ lại tập trung ở đền thờ để tổ chức giỗ tổ. Đền thờ họ Nguyễn Hữu được công nhận Di tích lịch sử - văn hóa cấp tỉnh theo Quyết định số 104/1998/QĐ-UB, ngày 19/12/1998.